19:32 | 21/11/24 |
Mắt Xích Thượng Cổ
Rừng thẳm không bao giờ tha thứ cho sự mù quáng. Mỗi cành khô đều ẩn chứa một câu chuyện bên trong.
Ta đã săn được tất cả mọi sinh vật trong khu rừng này. Ta từng đinh ninh rằng chẳng còn thách thức nào ở đây nữa, nhưng giờ đây có một thứ gì đó mới xuất hiện. Mỗi vết chân của nó đều to lớn; móng vuốt thì như lưỡi liềm. Nó có thể xé toạc bất kì ai. Cuối cùng cũng tìm ra một con mồi xứng tầm.
Trong khi đang lùng theo dấu vết, ta bắt đầu thấy những thiệt hại mà thứ này gây ra. Ta bước tới một khoảnh đất đầy những vụn cây. Những cây cổ thụ đã lừng lững tại đây hàng ngàn năm, lớp vỏ cứng như sắt của chúng cười nhạo cả những lưỡi rìu ngu xuẩn dám chạm vào mình. Vậy mà thứ này quật ngã chúng như những cành khô.
Làm sao một sinh vật với sức mạnh như vậy lại có thể biến mất quá dễ dàng? Chưa kể là mặc dù nó để lại những dấu vết tàn phá không thể lẫn vào đâu được nhưng ta lại không thể tìm thấy nó. Làm sao một thứ khủng khiếp như một cơn cuồng phong lại có thể biến mất như một làn sương mỏng?
Ta phấn khích khi nghĩ tới việc được đối mặt với sinh vật này. Nó sẽ là một chiến lợi phẩm tuyệt vời.
Ta men theo tiếng suối chảy băng qua một khoảng rừng trống. Ở đó ta thấy một đốm long cam đang lững thững đợi. Ta theo dõi nó từ xa. Một con cá bé xíu quẫy nước, nó ngay lập tức phóng đuổi theo. Ta vui vẻ nhận ra nó là một yordle. Và nó còn là một yordle thợ săn!
Đây là điềm tốt. Ta sẽ tìm được con mãnh thú. Không gì có thể thoát khỏi ta.
Con yordle vểnh đôi tai lớn của nó lên và nhìn ta. Nó chạy trên bốn chi với một cái boomerang xương trong tay, nhanh chóng dừng lại trước ta. Nó muốn nói gì đó.
Ta gật đầu vui vẻ với nó và tiếp tục hành trình. Ta băng qua rừng rậm hiểm trở một cách dễ dàng, cố gắng lần theo dấu vết. Khi ta đang cố đánh hơi của con mồi thì bị xao nhãng. Ta giật mình bởi tiếng lách chách. Con yordle đã đi theo ta. Ta không thể để nó quấy nhiễu cuộc săn. Ta nhìn nó và chỉ về đằng xa. Nó nhìn ta tỏ vẻ không hiểu. Ta phải quyết liệt hơn, dù nó là điềm tốt hay gì khác.
Ta lui lại rồi hét lên thật lớn, gió thổi bạt lông nó và mặt đất rung chuyển. Sau vài khoảnh khắc, nó quay đầu lại, và ta nghĩ là nó cười, rồi giơ cái boomerang lên. Không thể chờ được nữa, ta giật lấy vũ khí của nó và ném thẳng vào một cái cây, găm nó vào trên những cành cây cao. Nó quay lại và cuống quít nhảy loạn lên.
Ta chỉ mới đi được vài bước khi một tiếng gấm rợn sống lưng vang lên. Tiếng đá vỡ cây tan vang vọng khắp nơi. Phía trước mặt, một cái cây khổng lồ ngã ngang đường ta. Vũ khí xương của con yordle vẫn cắm trên đó.